Thứ Tư, 25 tháng 6, 2014

Mẹ!

Tóc mẹ đã bạc !!!
Mỗi lần về nhìn vào mái tóc ấy lại thấy giật mình...
Tự hỏi còn được bao nhiêu lần về quê để được gặp mẹ...
Muốn về, nhưng về thì làm gì?
Sợ và chán.
Sợ vì mẹ ở nhà một mình, lần nào đi mình cũng buồn.
Sợ vì tóc mẹ đã bạc, chẳng còn khỏe được như ngày nào.
Tóc  mẹ bạc vì rãi nắng dầm sương, chính xác theo nghĩa đen là như thế.
Một mình mẹ nuôi lớn thân ta. Ngày bé ta tự nhủ sau này sẽ không để mẹ khổ nhưng giờ đây chẳng biết đến khi nào...
Ra trường rồi như thằng vất vưởng không nhà, trong tay chẳng có gì ngoài một tấm bằng vô dụng.
Cũng buồn, cũng chán, cũng lo và cũng cố..
Mỗi ngày đến công ty sớm hơn một tý để đọc được nhiều hơn, nghĩa là ngày được về bên mẹ gần hơn. Nhìn lại những việc mình làm được chẳng đáng gì. Và đôi khi mắt cũng rơm rớm lệ, nhưng thôi kệ, cười chứ biết làm sao.
Cố lên tí nữa nào!!!!!


 

2 nhận xét:

  1. không ai thành hacker sau gần 1 năm đi làm đâu, ít phải thêm 1 năm nữa

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Em mới dc mấy tháng, cũng biết là cần cố nhiều

      Xóa